Trang chủ Ngữ văn Lớp 9 Từ phần đầu của chuyện người con gái nam xương(...

Từ phần đầu của chuyện người con gái nam xương( từ đầu đến nhưng việc chót đã qua rồi) đóng vai nhân vật trương sinh kể lại câu chuyện theo ngôi thứ nhất

Câu hỏi :

Từ phần đầu của chuyện người con gái nam xương( từ đầu đến nhưng việc chót đã qua rồi) đóng vai nhân vật trương sinh kể lại câu chuyện theo ngôi thứ nhất

Lời giải 1 :

hơi dài

Tôi tên là Truopwng Sinh, vì mến nàng Vũ Thị Thiết nên xin mẹ trtawm lạng vàng cưới về . Gia đình tôi chưa bao giờ bất hòa . Sum vầy chả được bao lâu thì nghe được tin triều đình cử đi lính , tôi bất đắc dĩ phải ghi tên vào sổ đi lính loại đầu . 

TRƯỚC KHI LÊN ĐƯỜNG, mẹ tôi có dặn đôi câu . Đại khái là từ nay phải giữ mình làm trọng , đừng tham quan cao tước lớn mà mắc cạm bẫy , có vậy mẹ ở nhà mới khỏi lo lắng. Tôi quỳ xuống đất vâng lời mẹ. vũ Nương dâng chén rượu  mà rằng  : chép hết phần câu Vũ Nương

Nàng nói dến đây , mắt tôi đã phủ một tầng sường , thoáng thấy mẹ đã khóc. Tôi ôm vợ từ biệt , thấy thấm ướt cả một mảng áo . Vợ tôi bấy giờ có mang đã 7 tháng . 1 tháng sau trận chia ly , tooii nhận lấy lá thư mà lòng bộng run nhẹ . Là con trai ! Thằng bé tên là Đản . Nhận được tin mà tôi không khỏi một phen vui sướng. Trương Sing tôi được là ba rồi !

Thấm thoát đã mấy năm trôi qua , giặc ngoan cố đã chịu trói .tôi được về thăm làng quê . đến nhà , tôi thấy trước sân có thằng bé con cùng vơ ngồi ê a nói chuyện . Tôi chạy vào ôm lấy hai mẹ con , thằng bé thì vẫn ngơ ngơ ngắc ngác. Tôi nói với vợ mấy câu rồi bế bé con đi thăm mộ cụ bà . Mẹ tôi mất khi cu Đản mới được vài tháng . Lúc nhận được tin tôi giận mình lắm , Mẹ già yêu mà phận là làm con chưa chăm sóc được  mẹ ngày cuối . tôi cầm bó hoa cúc với  cây kéo rồi bế bé Đản đi thăm bà  Môj cụ bà nằm khuất sau dãy nút , khuaats sau rặng tre xanh mướt. Tôi quỳ xuống , thắp cho bà một nén nhang , cầm cây kéo sửa lại mộ cho cụ .

Tôi nghe vợ kể . Lúc cụ bà mất vợ tôi có viết thư gửi lên. Nhưng không hiểu sao cứ đến giữa đường thì thất lạc . Mãi tới dịp gần đây mới nhờ được người thaasn  chuyển lên cho

Còn thằng bé Đản , nãy h nó quấy khóc la om sòm . tôi giố giành

- Nín đi con..

nó mắt mũi tèm lem , đọt nhiên ghệch ra . Hai mắt to tròn nâng lên , ngây thơ hỏi: 

- Ô hay ! THế ra ông cx là cha tôi ư ? Ông lại biết nói , chứ không như cha tôi trước kia chỉ nín thin thít.

Tôi ngạc nhiên hỏi lại , thằng bé nói:

- trước đây...

Máu nóng trong người tôi trỗi dậy . Chắc chắn có thằng nào l;én phén đây mà . Chồng đi thế mà lại giở trò đi gian díu với thằng khác rồi . Đã có con rồi mà vẫn còn đi với thằng khác à  , mà chẳng phải ' đi' đâu , đã thế còn trước ngay mặt con, còn gọi là ba nữa chứ...

Tôi chạy một mạch về nhà nhìn thấy con đàn bà kia , nó đang ngồi lặt rau . Tôi tức , la um cho nó bẽ mặt. Nó  khóc lóc , nói rằng oan khuất gì đó. Đương nhiên là thằng này chả tin , nó đương nhiên muốn ở lại . Làm j á? Dương nhiên là thấy thằng này giàu , muốn cuỗm tiền cho tên tình nhân kia đây mà

COn đàn bà kia , nó vẫn khóc lóc , hỏi ai nói , tôi giấu. Tôi nói bóng gió này nọ mà mắng nhiếc . Quay sang , thấy nó vẫn khóc lóc , tỏ ra oan khuất lắm. Gớm ! Oan quá! Tôi tức , cầm gậy đuổi đánh nó ra ngoài. Hàng xóm vào khuyên ngăn biện bạch. cả đám chúng nó thông với nahu cả . nó nói gì là thiếp gả cho chàng vì muốn hai vợ chồng sum vầy hạnh phúc rồi là luyến tiếc tình cảm nay ta vỡ đôi. Xong , nó chạy vào nhà tắm rửa rồi chạy vụt ra ngoài. Tôi hơi bất ngờ nhưng cũng đuổi theothif thấy nó chạy ra bến Hoàng Giang ,ngửa mặt than. Bùm! Nó nhảy xuống ước rồi . Tôi cũng thướng vợ chăm soc con cho tử tế nên cũng cho người đi với xác nhưng lại cái là vớt hoài cx chửng thấy , tôi bèn bỏ cuộc

Một đém hôm nọ , tôi ngồi ôm bé Đản thì thấy con trỏ lên tường cười khúc khích :

-Cha Đản lại đến kia kìa!

Tôi hỏi đâu . Nó trỏ vào bóng tôi trên vách :

- Đây này !

Hóa ra , nàng hay đùa con , trỏ bóng mình trên vách bảo đấy là cha Đản . Hóa ra, nàng làm thế vì thương con nhớ chồng. Hóa ra , nàng không pahrn bội . Hóa ra nàng bị oan . Hóa ra, Hóa ra,.....RRoif phải có cả trăm cái 'hóa ra 'nữa , đàu tôi ù đi , mắt đã mỏng một tầng sương.

Tôi là người trực tiếp hại nàng, là kẻ bức tử nàng vì oan khuất mà tự vẫn . Nó đau lắm, tim tôi xoắn lại .Làm một kẻ độc ác đúng là chẳng sung sướng gì. Tôi nhớ lại những ngày trước kia . Nàng nấu cơm , chàng bổ củi mẹ già than thở  chuyện tuổi già đau ốm . Bình thường nhưng lại vui vẻ hòa thuận vô cùng. Lúc ấy mọi thứ thật yên bình, tôi lấy nhánh hoa vàng cài lên tóc rôi thơm nhẹ má nàng . Nàng đỏ mặt trông xinh lắm. Thế có phải tốt không , chứ như bây h...

 

Tớ chịu thôi , type mỏi tay lắm rồi . Bài tớ viết ở trên hoàn toàn do bản thân sáng tạo nên chỉ mang mục đích đọc tham khảo , đừng bắt lỗi quá nhá

 

Thảo luận

-- Ko sao tớ cảm ơn nhaaaaa

Lời giải 2 :

A, Mở bài

- Tôi là Trương Sinh, dù sự việc đã xảy ra rất nhiều năm rồi, con trai Đản của tôi cũng đã lớn nhưng sự việc vẫn ám ảnh tôi cho đến bây giờ

- Tôi đã gây ra cái chết oan khuất của vợ tôi, Vũ Nương. Nhiều năm rồi tôi vẫn ân hận, day dứt về cái chết của người vợ mà tôi đã mù quáng nghi oan cho nàng.

B, Thân bài

- Kể về cuộc hôn nhân của Trương Sinh và Vũ Nương: Vợ tôi hồi ấy là người con gái nổi tiếng xinh đẹp đảm đang trong vùng. Tôi đã bàn với mẹ đem trăm lạng vàng để cưới cô ấy về.

- Cuộc hôn nhân chưa được êm ấm bao lâu thì tôi phải đầu quân đi lính. Trước khi tôi đi, vợ tôi đã dặn dò cẩn thận. Vợ tôi đưa tiễn tôi đi, tôi đi trong ngậm ngùi và nhớ thương vợ và gia đình.

- Sau này, khi nghe hàng xóm kể lại, vợ tôi ở nhà đã chăm sóc cho mẹ tôi vô cùng chu đáo. Nàng còn phải sinh con và nuôi con một mình.

- Nhưng đến ngày trở về, nhận được tin mẹ mất, tôi tiếc thương và đau lòng vô cùng. Tôi bế con trai ra viếng mộ mẹ nhưng thằng bé cứ quấy khóc và không chịu nhận tôi là cha nó.

- Thằng bé kể lại rằng, trước đây, có một người đàn ông đêm nào cũng đến, vợ tôi đi cũng đi, vợ tôi ngồi cũng ngồi nhưng không bao giờ chịu bế Đản cả. 

- Lòng ghen tuông nổi lên, tôi một mực chạy về nhà và đánh đuổi vợ tôi đi, không cho nàng cơ hội giải thích cũng như không nói ra người kể với tôi những chuyện đó là ai. Tôi chỉ đinh ninh một điều là vợ ngoại tình vì đêm nào cũng đến chứng tỏ là vụng trộm, lén lút; vợ tôi đi đâu cũng đi chứng tỏ độ thân mật, quấn quít và không bao giờ bế con tôi đương nhiên là vì không phải ruột thịt.

- Tôi tức giận lồng lộn, chỉ tin một mực vào những gì mình nghe thấy và phỏng đoán.

- Vợ tôi không giải thích được nên thề nguyền và gieo mình xuống sông Hoàng Giang tự vẫn.

- Một thời gian sau, tôi được người làng đưa tín vật của vợ cho. Thấu hiểu nỗi oan của vợ, tôi vô cùng ân hận. giá như tôi chịu nghe vợ tôi giải thích rằng đó là chiếc bóng, tôi vô cùng ân hận vì ghen tuông mà mù quáng.

-Dù tôi đã lập đàn giải oan cho vợ, vợ tôi chỉ hiện lên nói lời cảm tạ rồi biến mất vĩnh viễn.

C, Kết bài

giờ đây, tôi cố gắng nuôi con trưởng thành để tạ lỗi với nàng. Đó là bài học đau đớn của tôi, tôi sẽ không bao giờ mù quáng như vậy nữa

Chúc bạn học tốt^^

Bạn có biết?

Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.

Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆT

Tâm sự 9

Lớp 9 - Là năm cuối ở cấp trung học cơ sở, sắp phải bước vào một kì thi căng thẳng và sắp chia tay bạn bè, thầy cô và cả kì vọng của phụ huynh ngày càng lớn mang tên "Lên cấp 3". Thật là áp lực nhưng các em hãy cứ tự tin vào bản thân là sẻ vượt qua nhé!

Nguồn : ADMIN :))

Copyright © 2021 HOCTAP247