Trong lòng mỗi người đều sẽ luôn có một hình dáng lý tưởng và đẹp đẽ nhất. Với em, người phụ nữ xinh đẹp, tài giỏi và tuyệt vời nhất, chính là mẹ của em.
Mẹ của em là một người nông dân làm vườn bình thường ở một vùng quê nhỏ. Năm nay mẹ bốn mươi tuổi. Tuy vậy, do dầm mưa dĩa nắng, làm việc nặng nhọc nên trông có phần già hơn tuổi. Nhưng điều đó chẳng chút gì ảnh hưởng đến vẻ đẹp của mẹ trong mắt em. Mẹ cao khoảng một mét sáu, hơi gầy với làn da ngăm khỏe mạnh. Khắp bàn chân, bàn tay mẹ là những đường gân nổi lên và vết rạn, do làm vườn vất vả. Móng tay của mẹ luôn phải cắt ngắn để thuận tiện cho công việc. Mẹ em có khuôn mặt bầu hơi dài, nổi bật nhất là đôi mắt đen láy như nhìn thấu lòng người. Mỗi khi mẹ nhìn chăm chú vào em thì em luôn cảm giác mình là trung tâm của thế giới này vậy.
Trang phục thường ngày của mẹ lúc ở nhà chính là những bộ đồ bộ may bằng loại vải có họa tiết sặc sỡ - một kiểu trang phục quen thuộc của những người phụ nữ ở nông thôn. Lúc làm vườn, mẹ sẽ mặc đồ bảo hộ màu xanh, đi ủng, đeo găng và đội nón. Mẹ em chưa từng đi làm tóc, nhưng mái tóc của mẹ vẫn đen bóng, suôn mượt khiến bao người ao ước.
Làng trên xóm dưới, ai cũng yêu quý và khen ngợi mẹ em hết lời. Bởi sự chăm chỉ và dịu hiền của mẹ. Quanh năm suốt tháng, chẳng lúc nào mẹ ngơi tay. Ngoài chăm sóc cả một vườn cam rộng, mẹ còn nuôi thêm gà, vịt, cá và trồng một vườn rau nhỏ. Nhờ vậy, nhà em chẳng mấy khi phải ra chợ. Rồi lúc nào nhà cửa em cũng được dọn dẹp sạch sẽ, gọn gàng tinh tươm. Em cũng dành thời gian phụ giúp mẹ, như làm những công việc nhỏ: giặt áo quần, quét nhà, lau nhà, rửa bát… Những lúc đó, em cảm thấy rất vui vì đỡ đần được cho mẹ.
Mỗi ngày, em luôn mong mình lớn lên thật nhanh, để giúp mẹ được nhiều hơn nữa. Để mẹ luôn mạnh khỏe và hạnh phúc.
Cha em giống như một vị anh hùng trong mắt em vậy. Cha em chỉ cao một mét sáu bảy. Thân hình hơi mập mạp thế nhưng thân hình ấy có thể che chở cho em trước mọi nguy hiểm. Nhớ có một lần có một cành cây khô rơi xuống cha đã lấy thân hình của mình để đỡ cho em. Cha em mập là vậy nhưng cha lại vô cùng lanh lẹ trong công việc.
cha còn có cả một khuôn mặt chữ điền vuông vắn có phúc, em biết điều đấy vì được nghe rất nhiều người khen cha và thật hãnh diện về cha của mình. Cha có nước da trắng mà khiến cho các người phụ nữ cũng phải ganh tị . các buổi đi làm ruộng về cùng nhau rửa chân tay lấm bùn trên con mương nhỏ ai cũng phải trầm trồ vì nước da ấy. Rồi có người khéo chửi đùa “ Sư mày đàn ông con trai gì mà trắng hơn cả phụ nữ thế”. Nước da trắng đấy không phải là da trắng bạch mà đủ độ trắng với một người đàn ông như cha em.
Mắt cha em to tròn, nhìn ban đêm thì thật lóng lánh nhân từ giống như ngôi sao ngoài trời đêm. Đôi môi đẹp lắm và cả hàm răng đều tăm tắp như hạt ngô càng khiến cho vẻ nhân từ của cha trở nên đẹp lạ thường. Mà đặc biệt mỗi lúc cha cười em thấy hạnh phúc biết bao, đấy là một nụ cười rạng rỡ, một nụ cười phúc hậu, chân chất của một người nông dân. Đặc biệt hơn nữa là đôi bàn tay cha, đôi bàn tay ngày ngày chăm lo em, đôi tay vuốt má, bàn tay ẵm em và cả đôi tay đòn roi đau đớn nữa. đôi tay cha không mềm mại như đôi tay của những người khác bởi nghề chính là làm việc đồng áng vì vậy mà đôi đôi tay của cha chai đi vì cày bừa, chai đi vì mưa nắng ngoài ruộng.
Thế tuy nhiên đôi tay vẫn luôn tràn ngập yêu thương lúc vỗ về những đứa trẻ con, vẫn xoa đầu hay vuốt má chúng đầy nồng ấm. Và cũng chính vì thế em hiểu được phần nào nỗi vất vả mà cha đã phải chịu vì em. Đôi bàn tay chai, khô cằn đấy lại có thể viết chữ rất đẹp và làm ra các vật dụng rất đẹp mắt trong nhà. đôi tay đó còn làm nên những ngôi nhà đẹp đẽ, nhìn những viên gạch đỏ lừ được xếp thành hàng kế bên các hàng vữa thật sự thích mắt.
Và giờ đây khi em đã hiểu những nhọc nhằn mà cha đã trải qua. điều đó đã khắc in trên mặt mái tóc cha em. mới ngày nào mà mái tóc đã ngả sang màu khói. đó không hẳn là trắng cũng không hẳn đã là đen, đấy là một màu mái tóc của sương sớm, là màu của ánh nắng gay gắt trên cánh đồng ban trưa và là màu của những cơn mưa rào .Tất cả những nhọc nhằn sóng gió của cuộc đời cũng như những khó khăn khi nuôi nấng những đứa con của mình trưởng thành như hằn in trên các vết nhăn trên mắt cha. Mỗi lần cha cười những vết nhăn đó lại hiện ra rõ hơn. Cũng có khi em bắt gặp các nếp nhăn đó lúc cha đang suy nghĩ về điều gì đấy. Dẫu thời gian có mang tuổi trẻ của cha đi nhưng cho tới bây giờ cha vẫn luôn là người bảo vệ em khỏi những nguy hiểm của cuộc sống, cha vẫn là điểm tựa vững chắc và là bàn tay nâng đỡ lúc em vấp ngã.
Em rất yêu cha của em. Nếu như có một điều ước em luôn mong cha có sức khỏe để cha có thể sống với em mãi mãi. Nếu như mẹ là một bà tiên trong mắt em thì cha lại là một vị anh hùng, một ông tiên hiền hậu không chỉ mang đến phép màu cho cuộc đời em mà mang lại cả một tình phụ tử thiêng liêng đầy sự chở che.
Tiếng Việt, cũng gọi là tiếng Việt Nam Việt ngữ là ngôn ngữ của người Việt và là ngôn ngữ chính thức tại Việt Nam. Đây là tiếng mẹ đẻ của khoảng 85% dân cư Việt Nam cùng với hơn 4 triệu Việt kiều. Tiếng Việt còn là ngôn ngữ thứ hai của các dân tộc thiểu số tại Việt Nam và là ngôn ngữ dân tộc thiểu số tại Cộng hòa Séc.
Nguồn : Wikipedia - Bách khoa toàn thưLớp 5 - Là năm cuối cấp tiểu học, áp lực thi cử nhiều mà sắp phải xa trường lớp, thầy cô, ban bè thân quen. Đây là năm mà các em sẽ gặp nhiều khó khăn nhưng các em đừng lo nhé mọi chuyện sẽ tốt lên thôi !
Nguồn : ADMIN :))Copyright © 2021 HOCTAP247