Trang chủ Ngữ văn Lớp 7 nhannh hộ cái nhanh nhất 5 sao và trlhn đồ...

nhannh hộ cái nhanh nhất 5 sao và trlhn đồ chơi con trai mà gắn với tuổi thơ nhiều vào,giản dị được càng tốt câu hỏi 3039015 - hoctapsgk.com

Câu hỏi :

nhannh hộ cái nhanh nhất 5 sao và trlhn đồ chơi con trai mà gắn với tuổi thơ nhiều vào,giản dị được càng tốt

image

Lời giải 1 :

Khi khoảng bốn tuổi, tôi có một món quà rất ý nghĩa từ mẹ. Đó chính là một con lật đật, tuy nó không đắt tiền nhưng tôi rất yêu quý. Tôi xem con lật đật ấy như báu vật thời tuổi thơ của tôi.

Đây là món quà ý nghĩa nhất với tôi từ trước đến giờ và đó cũng là món quà đầu tiên mà mẹ tặng cho. Cho đến bây giờ tôi vẫn còn giữ món quà này. Lật đật làm bằng nhựa, với nhiều màu sắc sặc sỡ. Hình thù con lật đật thật ngộ nghĩnh, béo tròn béo trục, nhìn giống như một khối cầu tròn xoe. Nó có cái bụng phệ như bụng ông địa trong đoàn múa lân. Cái đầu nhỏ tròn, gắn liền với cái thân hình chẳng cố định và nó cũng chẳng có tay chân gì cả.

Tôi yêu quý nó không chỉ vì nó đẹp mà nó còn chứa đựng đầy tình cảm của mẹ dành cho tôi. Nó thật rất dễ thương, lúc nào nó cũng đứng yên trên đầu giường của tôi. Mỗi khi tôi sờ vào nó, nó lại lắc lư và nở nụ cười thật tươi. Đã có lúc tôi ngắm nghía món quà này mà lòng tự hào vì có món quà là sự chắt chịu, dành dụm của mẹ. Nhìn nó tôi lại nghĩ đó là tình cảm và cũng là sự quan tâm mẹ đã dành cho mình. Quả thật tôi tự hào về mẹ. Mẹ đã cho tôi vóc hình, mẹ cho tôi cái ăn, cái mặt. Mẹ còn cho tôi cả một thời ấu thơ hồn nhiên, trong sáng.

Tôi thật sự cảm ơn mẹ vì món quà quý giá này. Không chỉ nó là một món đồ chơi mà còn là một món quà có ý nghĩa rất lớn. Vì con lật đật chẳng bao giờ bị ngã, dù đặt nó nằm xuống ở tư thế nào thì nó vẫn đứng lên nhanh chóng vì thế nó có tên là “con lật đật”. Những lúc ngã và khóc mẹ đã đưa con lật đật ra cho tôi và nói rằng: “Con nhìn xem! Lật đật ngã mà đã khóc đâu. Nó lại đứng chững lên rồi này”. Thế là tôi nín khóc. Trong suốt năm tháng tôi cắp sách tới trường, món quà này đã trở thành người bạn thân thích của tôi. Mỗi khi buồn hay vui tôi đều chia sẻ cùng nó.

Nhìn thấy nó tôi thấy như được mẹ ở bên, đang nhắc nhở, động viên tôi: “Hãy cố gắng lên con, đừng nản lòng, nếu vấp ngã thì hãy đứng lên. Hãy noi gương theo con lật đật, nó chẳng bao giờ khóc khi ngã cả. Mẹ và lật đật sẽ mãi ở bên con”.

Bây giờ tôi mới hiểu hết ý nghĩa của món quà mẹ tặng. Thế nên tôi rất quyết tâm, vượt qua những khó khăn để biến mong ước của mẹ thành hiện thực.

Thảo luận

-- cóp mạng à

Lời giải 2 :

Thời còn bé, trẻ con chúng tôi ai chẳng thích đồ chơi và còn thích có người chơi với nữa chứ. Trẻ con bây giờ đua nhau chơi ô tô, xe tăng và những con rô-bốt (các kiểu). Nhưng đối với tôi, những thứ đó thật sự không hấp dẫn tôi bằng một thứ đồ chơi khác, giản dị hơn nhiều : đó là bộ xếp hình. Bởi vì, bộ đồ chơi đó gắn tôi với một người mà tôi yêu thương nhất đời: mẹ tôi.

Mẹ tôi là người hết lòng vì con. Mẹ nuôi tôi lớn, cho tôi ăn học nên người. Mẹ dạy dỗ tôi từng li, từng tí. Tôi còn nhớ năm đó, tôi học lớp Hai, trông thấy thằng bé nhà bên có bộ xếp hình rất đẹp, tôi đòi mua, vừa khóc, vừa quay lên gác. Chỉ vài ngày sau, mẹ đã mua cho tôi bộ xếp hình ấy. Từ đấy, tôi say sưa với công việc lắp ráp. Hồi đó, một bộ xếp hình chỉ có ít mảnh thôi, nên mẹ cứ dần dần mua thêm cho tôi. Đến bây giờ các mảnh để xếp trong bộ của tôi rất phong phú. Tôi có thể xếp thoải mái theo tưởng tượng, nào là ô tô, máy bay, phi thuyền,… Đặc biệt tôi đã biết xếp hình mẹ tôi. Tóc mẹ tôi đen dài, tôi chọn màu đen để xếp mái tóc. Khi nấu ăn, chốc chốc mẹ lại quay xem tôi xếp thế nào và chỉ bảo cho tôi. Tôi cũng là một thằng học sinh có cá tính : có lần dành bao công sức để xếp một cái gì đó thật đẹp. Lại có đứa trẻ hàng xóm sang phá hoặc giẫm đạp lên, thế là tôi lăn ra khóc và nói rằng không thể xếp lại được nữa. Mỗi lần như vậy, mẹ thường ôn tồn khuyên bảo tôi phải kiên trì và ngồi giúp tôi xếp lại hình mới. Và chờ đến lúc tôi đã say sưa với đồ chơi rồi, mẹ mới đi làm việc khác…

Có ngày mẹ đi làm vắng, tôi ở nhà một mình với bộ xếp hình, tôi đã coi bộ xếp hình như bóng dáng của người mẹ yêu thương, tần tảo. Khi mẹ đi vắng, tôi rất hay xếp hình của mẹ. Nó giúp tôi đỡ buồn, khi mẹ không ở nhà.

Mỗi khi đi học, không được phiếu bé ngoan, bộ xếp hình của tôi cũng như đượm buồn giống mẹ tôi. Mỗi khi tôi hư, bỏ đi chơi, không học bài, bộ xếp hình cũng có vẻ không vui.

Bộ xếp hình là đồ chơi mẹ mua cho tôi với tất cả lòng yêu thương mong mỏi. Cứ nhìn thấy nó, mẹ lại hiện lên trước mặt tôi an ủi, vỗ về, khuyên bảo, chờ mong… “Mẹ ơi ! con sẽ ngoan, sẽ ngoan – để mẹ vui”.

Bạn có biết?

Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.

Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆT

Tâm sự 7

Lớp 7 - Năm thứ hai ở cấp trung học cơ sở, một cuồng quay mới lại đến vẫn bước tiếp trên đường đời học sinh. Học tập vẫn là nhiệm vụ chính!

Nguồn : ADMIN :))

Copyright © 2021 HOCTAP247